LỜI GIẢNG- TRANH QUÊ
Màu xanh là cánh đồng làng
Khi đồng lúa chín thêm vàng vào thôi
Màu đỏ màu của mặt trời
Chút vàng nâu của da người dân quê
Màu chàm là áo mẹ về
Chân trời ửng tím con đê đầu đường
Bóng ai như bóng chị vương
Áo quần nâu lấm con đường màu nâu
Rặng tre lục ngát một màu
Mái nhà rơm rạ có màu vàng cam
Con đò ngược mái xuôi dòng
Màu xanh pha chút trắng hồng trời mây
Khói nhà ai nhả chiều nay
Điểm màu trắng bạc cho say lòng người
Núi non cảnh sắc tuyệt vời
Hồn quê lưu giữ cùng lời giảng vang.
BỐN MÙA VÀ TRANH
Bốn mùa em bên bảng đen phấn trắng
Mắt biếc trẻ thơ và những bức tranh màu
Có đàn chim líu ríu xôn xao
Cũng nhướng mắt nhìn vào qua ô cửa.
Có những gương mặt trong veo say sưa
Nhìn mùa Xuân qua những bức tranh múa rồng, đấu vật
Tayrụt rè vẽ du xuân, lễ nhạc
Có mai vàng, cúc thắm, bánh chưng xanh.
Bốn mùa em với những âm thanh
Sắc hồng tươi của hoa đào nở sớm
Ngọn gió xuân bay ngang cửa lớp
Nhẹ lay tà áo tím kiêu kỳ.
Lá thời gian theo ngày tháng rơi đi
Để những chú chim hát khúc ca vào Hạ
Phượng thắm đỏ trên cành thay lá
Nét cọ loay hoay em vẽ hè về.
Có Chiều vàng, Mặt trời mọc ở Xanh- rê- mi
Những bức tranh sơn dầu Van- gốc
Có Mùa sen trong hồ xanh mát
Tóc mây che mắt cay nhoà.
Khúc nhạc ve buồn rồi cũng nhanh qua
Để sách mới áo thơm tung tăng trên sân trường mùa Thu đầy nắng
Lớp học chiều nay thơm mùi giấy trắng
Những lọ màu đầy …..giăng giăng.
Em vẽ mùa thu vui đêm trăng
Đi dạo chơi dưới hàng bạch dương Mùa thu vàng nước Nga thơ mộng
Dự triễn lãm “Mùa thu” Pa- ri tráng lệ
Đến Hà Lan xem Hoa diên vĩ, Lúa vàng.
Khi gió lạnh nhón gót qua trước lớp khẽ khàng
Áo ấm thơm mùi những tia nắng cuối
Là Mùa Đông sắp tới
Trên má em hồng và tay vẽ run run.
Bốn mùa về rất đỗi thân thương
Vệt màu loang trên từng trang giáo án
Gởi ước mơ qua từng bài giảng
Bốn mùa và tranh vẽ em tôi.
CUỐI THU
Cuối thu
Sân trường rơi đầy xác lá
Cây phượng già
Trú ngụ vào đâu?
Lũ chim non
Cuống quýt gọi nhau
Tìm nơi ẩn náu
Trốn đông.
Em
Giũ áo khăn mùa cũ ra hong
Hứng chút nắng cuối mùa rớt lại
Thơm tho.
Cuối thu
Lóng ngóng
Giấu tiếng thở dài nhung nhớ
Người xa.
Vân Thái