Chia tay…
Thế là năm học này tổ Ngữ văn cùng lúc chia tay với hai nàng.
Cầm quyết định về hưu trên tay nhưng cái trẻ, cái đẹp có chịu buông tha hai nàng đâu cơ chứ. Thật là ghen tỵ!
Này nhé. Một nàng tên là Trinh, về hưu vẫn là Trinh thì có nhân bản ông thần thời gian lên nhiều lần, nàng vẫn trẻ vẫn xinh. Một nàng tên là Hạnh- chữ Hạnh trong hạnh phúc. Nàng hạnh phúc trên từng bước chân, ánh mắt, nụ cười. Ở nàng luôn toát lên vẻ rạng ngời. nên vừa nhìn thấy nàng, thần thời gian vội vàng đánh rơi mất sổ. Cho nên ông quên béng đi chuyện điền tên nàng vào danh sách. Thế là hai nàng nghiễm nhiên sở hữu hai từ TRẺ ĐẸP trời phú. Ghen tỵ quá đi thôi!
Ấy vậy mà có một bí mật đến giờ chót mới bật mí. Đó là chuyện của nàng Trinh. Đáng lý ra, nàng về hưu trong năm học 2015-2016 kia nhưng vì không muốn giải thích dài dòng cho cái trẻ cố hữu và “dai nhách” của nàng, mà người mẹ đã làm khai sinh cho nàng trẻ hơn một tuổi. Nhìn nàng thướt tha áo dài, váy áo với dáng vóc “chuẩn không cần chỉnh” khiến cho ai cũng trầm trồ, khen ngợi và thầm ao ước. Giờ hai nàng cùng nắm tay ra về trong năm học này, để lại bao tiếc nuối cho tổ Ngữ văn. Đáng ghét!
Dẫu biết rằng, ai đến tuổi cũng phải về để nhường lại cho lớp trẻ. Ai cũng biết vậy…Tổ Ngữ văn vẫn biết quyết định về hưu của hai nàng từ…năm ngoái nhưng vẫn không mong muốn điều đó đến chút nào. Không ai có thể tưởng tượng tổ sẽ đón nhận điều đó khó khăn ra sao? Chỉ cầu mong mọi việc đừng đến. Rất mong!
Đùng một cái, hai nàng thông báo lần lượt ra về, người cuối năm 2016, kẻ đầu năm 2017. Hai nàng ơi! Về với tổ ấm của mình, được an dưỡng tuổi già bên chồng con, hai nàng có quyến luyến chi với mái trường này không? Có dành tình cảm đặc biệt cho nhân nào không? Có còn muốn gắn bó với cái tổ “chuyên ăn” thân yêu này nữa không, hả? Và chắc chắn sẽ không còn nữa những lần cùng hai nàng kéo nhau đi ăn sau những buổi họp căng thẳng, những lần khệ nệ tay xách nách mang đi dã ngoại đầy hấp dẫn. Thật tiếc, đúng không?
Thế nhưng, hai nàng hãy tin rằng: Mãi mãi, ngôi trường này vẫn luôn là nơi ấm áp để tìm về. Hội đồng sư phạm trường vẫn thường nhắc nhớ hai nàng mỗi khi có sự kiện gì vui, lúc có chuyện gì buồn. Và dù cho tình cảm hai nàng có như thế nào thì tổ vẫn cứ muốn nhỏ to thủ thỉ, hòng vớt vát chút kỷ niệm đẹp đẽ cuối cùng khi vẫn còn là thành viên của tổ.
Hai nàng thương mến! Hai nàng về với ngôi nhà ấm áp của mình cùng chồng con hạnh phúc nhé. Cứ việc trẻ mãi, đẹp mãi; cứ làm những việc mình thích, hoàn thành những hoài bão mà tuổi trẻ chưa kịp thực hiện,…thế nhưng nhớ đừng có đem những bài giảng “rút ruột, nhả tơ”, những “viên phấn vàng” trong những lần bồi dưỡng quí báu về cất giữ hoặc để cho mai mọt đó nhé. Đó chính là niềm tự hào, là món quà quí của các nàng dành cho học trò trường ta đấy.
Hai nàng biết không? Sẽ là lãng phí rất lớn khi những “bửu bối” của tổ mình không được học sinh trườngChuVăn An đón nhận đấy. Hai nàng hãy truyền lại, tổ Ngữ văn luôn trân trọng đón nhận và phát triển ngày càng hoàn thiện hơn. Âu đó cũng là điều may mắn cho các em học sinh trường ta đó.
Ra về, các nàng hãy luôn nhớ rằng, thành tích phong trào mũi nhọn “Học sinh giỏi” của trườngChuVăn An luôn ở topten của thành phố chính là nhờ công đóng góp các giải ở thứ hạng cao của bộ môn Văn tổ mình đó. Hầu như năm nào, trường ta cũng có học sinh đi thi học sinh giỏi môn Văn cấp tỉnh và đạt giải cao, số lượng học sinh thi đỗ vào lớp Ngữ Văn trường chuyên đều cao hơn các bộ môn khác. Tổ Ngữ Văn sướng nhất quả đât, các nàng hè!
Và đáng mừng thay năm nay, trườngChuVăn An đứng đầu danh sách đợt thi Học sinh giỏi khối 9 trong toàn thành phố. Đây là điều mong ước từ bấy lâu nay của thầy và trò. Đạt được điều này, có lẽ sẽ không có bút mực nào tả xiết. Niềm vui như vỡ òa. Và càng vui hơn nữa khi vị thứ môn Văn khối 9 vẫn tiếp tục là nhất thành phố. Giữ vững vị thứ này, tất nhiên là có công vô cùng lớn của hai nàng. Thành tích này là thành công cuối cùng mà các nàng cống hiến cho trường, cho tổ. Hai nàng ạ! Đây cũng là điều khó quên, đáng nhớ mà tập thể trườngChuVăn An dành cho hai nàng đó. Hai nàng thấy sướng không ta?
Hai nàng ơi! Tổ Ngữ văn buồn thương khi chia tay, tiếc nuối khi về hưu mà “cuốn sổ kinh nghiệm” của các nàng chưa kịp lĩnh hội đủ đầy. Từng thành viên trong tổ đều mong hai nàng cứ mãi là hôm nay. Mãi mãi…
Ngôi trườngChuVăn An bỗng nhiên vắng lặng đến nao lòng…
Thiện Chí
Tay sưa
Tặng hai chị Hạnh, Trinh
Những tay sưa gầy guộc
Vươn thẳng lên trời cao
Những lá vàng run rẩy
Gom hè ở phương nao
Những cánh tay nồng ấm
Đón từng sợi vàng thu
Ướp tình người vào đất
Gửi tấm lòng chân chất
Cùng thu, gọi đông về
Những cánh tay nhắc nhớ
Mưa nắng ấm câu thơ
Ủ nồng hoài kỷ niệm
Những ngày qua. Ùa về
Những cánh tay tái tê
Ngẩn ngơ mùa tiễn biệt
Bịn rịn, viên phấn viết
Ở đừng về. Người ơi!
Ở đừng về.
Người ơi!
Thiện Chí
Say
Tặng người ấy
Ta say nhắn gửi gió mây
Gửi về bên ấy, ly đầy tình vơi
Rượu nồng ta uống, cạn rồi
Men say ngất ngưỡng, đắng môi men tình
... E hèm! Đồ đệ Lưu linh
Rót độc ẩm. Chuốc trọn mình đục trong
Hỡi người có biết hay không
Chia ly rượu đắng cho lòng bớt đau
Còn đây mấy giọt tình sầu
Uống đi. Uống cạn chén đau muộn màng
Mềm môi. Chân rã. Đi hoang
Cô đơn say cả mộng vàng đáy ly...
Thiện Chí
Ý kiến bạn đọc
Những tin cũ hơn